Trong Phật giáo, hào quang (hay quang minh) là biểu tượng quan trọng thể hiện trí tuệ viên mãn, từ bi vô lượng, và sự giác ngộ của Đức Phật. Hào quang thường được miêu tả như một vầng ánh sáng tỏa ra từ thân thể hoặc đầu của Ngài, mang ý nghĩa siêu việt, xóa tan vô minh và dẫn dắt chúng sinh thoát khỏi khổ đau.
Trong Kinh Pháp Hoa (Lotus Sutra), ánh sáng của Đức Phật được mô tả:
"Ánh quang minh của Như Lai chiếu khắp mười phương, soi rọi vô số thế giới, phá tan bóng tối phiền não..."
Điều này tượng trưng cho trí tuệ Phật đủ sức giác ngộ mọi chúng sinh.
Theo nghệ thuật Phật giáo, hào quang thường được khắc họa bằng vòng tròn phía sau đầu (ushnisha) hoặc ánh sáng tỏa ra toàn thân (prabhamandala), tùy theo truyền thống văn hóa (Ấn Độ, Tây Tạng, Đông Á).
Nghệ thuật Ấn Độ: Hào quang đơn giản, hình tròn, tượng trưng cho sự viên mãn.
Nghệ thuật Đông Á: Hào quang thường kết hợp ngọn lửa (biểu thị năng lượng tâm linh) hoặc hoa sen (tượng trưng cho thanh tịnh).
Tượng Phật A Di Đà: Hào quang có thể chạm khắc hình 48 đại nguyện, thể hiện lòng từ bi cứu độ chúng sinh.
Hào quang không chỉ là hình ảnh trang trí mà còn nhắc nhở tín đồ hướng về ánh sáng nội tâm—tu tập để khai mở trí tuệ và từ bi, như lời Đức Phật dạy:
"Tự mình là ngọn đèn cho chính mình, lấy Chánh pháp làm ánh sáng." (Kinh Đại Bát Niết Bàn).
Hào quang Phật, vì thế, là sự kết hợp giữa nghệ thuật, tín ngưỡng, và triết lý giải thoát, trở thành biểu tượng vĩnh cửu của con đường giác ngộ.
Giá bán: Liên hệ
Giá bán: Liên hệ
Giá bán: Liên hệ
Giá bán: Liên hệ
Giá bán: Liên hệ